Người thầy và những hạnh phúc đơn giản

Thứ tư - 11/08/2021 08:12
Hạnh phúc của người thầy không phải là những gì lớn lao mà từ chính những điều giản đơn trong cuộc sống, với học trò và nghề nghiệp mình yêu thích.
Thầy và trò trường THCS Bích Hòa
Thầy và trò trường THCS Bích Hòa

Mỗi năm, khi đến ngày Nhà giáo Việt Nam, có lẽ người giáo viên nào cũng cảm
thấy lâng lâng niềm vui khi mình đang đảm nhận vai trò của một người thầy. Dù
cuộc sống còn nhiều khó khăn nhưng chúng tôi vẫn luôn cố gắng để vượt lên tất
cả, làm đúng trách nhiệm của một người giáo viên đối với bao học trò của mình.
Ngày ngày, những người thầy phải đối diện với rất nhiều những áp lực từ nhiều
phía. Nhưng vượt lên tất cả là trách nhiệm, tình thương của người thầy với những
học sinh thân yêu. Cứ thế, hạnh phúc, niềm vui nho nhỏ của nghề dạy học cứ đến
và đi bất chợt...
Hàng ngày bước vào lớp, nhìn những gương mặt của các cô cậu học trò tuổi mới
lớn đầy mộng mơ, hồn nhiên và khát vọng, bỗng dưng cảm thấy mình thật hạnh
phúc! Có những lúc không khỏi “bực mình” vì có những em học hành chểnh mảng,
ham chơi hơn ham học. Nhưng tình yêu nghề, trách nhiệm của một người thầy mà
chúng tôi luôn bên cạnh và giúp đỡ các em tiến bộ, rồi các em sẽ thay đổi và
trưởng thành. Những hạnh phúc không tên, âm thầm đó như một ngọn lửa âm ỉ
cháy trong lòng mỗi chúng tôi. Đó chính là hạnh phúc của người thầy. Nhiều khi,
đứng trên bục giảng gặp phải học sinh quậy phá, hỗn hào, thấy giận học trò vô
cùng nhưng rồi sau đó lại thấy thương vì lẽ học trò thời nào cũng vậy... Mỗi năm,
những người thầy như chúng tôi có hàng trăm học trò, mỗi em một tính cách, một
nhận thức, thái độ học tập khác nhau.
Từ xưa đến nay, người thầy luôn lấy nhân cách làm trọng; lấy sự đỗ đạt, trưởng
thành của học trò làm niềm vui cho mình. Bởi vậy, dù cuộc sống còn nhiều khó
khăn nhưng người thầy vẫn có được niềm vui trong cuộc sống. Niềm hạnh phúc dù
đơn sơ, mộc mạc, thậm chí lạc lõng trong thời hiện đại này nhưng không phải ai
cũng dễ gì có được. Mỗi năm cứ đến ngày 20/11 hay dịp lễ tết trên điện thoại của
tôi lại liên tục nhận được những dòng tin nhắn chúc mừng, hay nhiều lúc đang đi
trên đường bất chợt nghe thấy tiếng “Em chào cô ạ!” của những học trò cũ mà
lòng cảm thấy lâng lâng, bởi các em còn nhớ đến mình! Những món quà vô giá đó
thực sự là nguồn động lực cho những người thầy như chúng tôi ...
Hạnh phúc của người thầy không phải là những gì lớn lao mà từ chính những
điều giản đơn trong cuộc sống với học trò và nghề nghiệp mình yêu thích. Tình
thầy trò vẫn là thứ tình cảm thiêng liêng và cao đẹp.

Vì thế tôi yêu nghề nghiệp của mình đã lựa chọn, yêu những ánh mắt thơ ngây của
bao em học trò đang khát khao vươn lên trong học tập; yêu cả những trò nghịch
ngợm vụng dại của chúng!

“Có một nghề bụi phấn bám đầy tay
Người ta bảo là nghề trong sạch nhất
Có một nghề không trồng cây vào đất
Lại nở cho đời muôn vạn hoa thơm...”
 

Tác giả: Đặng Thị Thúy

Tổng số điểm của bài viết là: 0 trong 0 đánh giá

Click để đánh giá bài viết

  Ý kiến bạn đọc

Những tin mới hơn

Những tin cũ hơn

Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây